Quan hệ của anh Chúng và Ngọc thế này... Ông già Ngọc hy sinh trong thời kì 9 năm khi 2 cụ mới chỉ có Ngọc. Còn vợ chú Nguyễn Chí Điềm (Nghiêm Nghị) - má anh Chúng - thì hi sinh cũng thời gian chống Pháp ở Chiến khu D, Nam bộ. (Nghe kể, cô bị con hổ thọt (bị bắn què 1 chân) vồ mất trong 1 đêm đi trong rừng!). Sau 1954, chú Điềm gặp cô Ngọ rồi 2 người xây dựng gia đình.
Những năm 60, chú Điềm là Lữ trưởng Lữ đoàn dù, sau chuyển thành sư 305 bộ đội đặc công. Chú là Tư lệnh đầu tiên của lực lượng đặc công. Cô chú sống ở Khu tập thể Nam Đồng và có thêm 2 em.
Khi chúng tôi vào Đại học Quân sự được 1 năm thì các anh khóa 1 tốt nghiệp. Trong đó, anh Chúng được giữ lại làm giáo viên cùng các anh Lê Anh Dũng, Hoàng Quốc Lập, Dương Thịnh Lợi... - những mẫu người lí tưởng của bọn lính năm thứ nhất chúng tôi.
Anh Chúng về dạy Chi tiết máy. Ngay khi tốt nghiệp, anh đã theo đội hình của nhà trường tăng cường cho chiến trường Quảng Trị.
Là con người có năng lực, thông minh, thẳng thắn nên sau 1975 khi cụ Đặng Quốc Bảo có 1 bài viết về công tác đào tạo cán bộ KHKTQS thì anh Chúng và anh Nguyễn Viết Tiến đã có những ý kiến phản biện sắc sảo nhưng trái chiều.
Khi chiến tranh biên giới phía bắc nổ ra, anh đã cùng anh Khúc Văn Nghi, anh Kim Long tăng cường cho Quân đoàn 14. Nhiều năm gắn bó với mặt trận bảo vệ biên giới phía bắc, anh đã trưởng thành, đảm nhiệm các cấp trưởng từ phòng Quân khí quân đoàn tới Cục Kĩ thuật quân đoàn 14 rồi Cục Kĩ thuật QK1. Cuối cùng là những năm tháng ở TCKT với chức vụ Phó chủ nhiệm kiêm Tham mưu trưởng TCKT, hàm thiếu tướng.
Ngày cùng trường đâu có biết anh có quan hệ thân tình với Nguyễn Văn Ngọc. Mãi những năm sau này, qua Tấn Mỹ mới biết mẹ Ngọc tái giá với chú Điềm. Rồi qua anh mà biết điện thoại Lâm, em của Ngọc (090219 7263), đảm nhiệm phần hương khói cho bàn thờ gia đình, dòng tộc.
Năm trước 2016, kỉ niệm 50 năm Học viện KTQS, gọi điện ra rủ anh về thăm trường, mới hay, anh lâm bệnh.
Tết rồi vào thăm bác Vinh (bên vợ) ở Bv 108, nghĩ bụng hỏi thăm anh nằm phòng nào thì được vợ anh ra tiễn khách, nhận ra. Vào thăm anh đúng lúc anh lên cơn sốt rét, lạnh run người.
Trò chuyện 1 lúc, anh đưa cuốn hồi kí Thử Lửa và hỏi: "Mày có cuốn này chưa? Nxb QĐND mới tái bản nhưng hết ngay. Giữ đọc cho vui nhưng anh yếu rồi, không kí tặng được". Nắm tay anh, biết anh mệt và đau lắm, muốn san sẻ bớt cơn đau.
Về nhà, cứ rảnh là lại đọc những gì anh đã viết.
Trưa nay nhận được tin nhắn của anh Vũ Minh Trực, anh Nguyễn Kháng Chiến báo: anh Chúng đi sáng nay rồi.
Cầu mong anh siêu thoát và phù hộ cho vợ con, gia đình, bạn bè.
FB Tran Kienquoc 10/3/2017
Thứ Sáu, 10 tháng 3, 2017
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
0 nhận xét:
Đăng nhận xét