Chủ Nhật, 18 tháng 7, 2021

NHỮNG NGƯỜI TRẼ MÃI CÙNG SÔNG NÚI - Nguyễn Khánh Hòa K5

NHỮNG NGƯỜI TRẼ MÃI CÙNG SÔNG NÚI


Bạn tôi hy sinh khi còn quá trẻ
Mười tám, đôi mươi dang dở sách đèn
Mong một ngày đất nước thanh bình
Thầm ước hẹn giảng đường đại học
Chưa có người yêu, bịn rịn ngày chia biệt
mình mẹ đưa con đến đơn vị giao quân
“Chào mẹ con đi”... còi tàu giục lên đường
Vẫy chào con, mắt mẹ cười, nén lệ
Những đứa con mang hình hài của mẹ
Mãi đi vào lửa đạn chiến trường.
*
*  *
Bạn tôi ra đi tròn vẹn tuổi thanh xuân
Vồng ngực trai căng đầy nhựa sống
Rạng rỡ, tinh khôi mặt học trò ngời sáng
Với trái tim tình nguyện giục xông lên
Tôi thấy Kiên Cường, ghì chặt súng xung phong
Trịnh Thúc Doanh máu hòa vào Thạch Hãn
Huỳnh Kim Trung vươn mình che chở đạn
Quất lửa căm hờn Văn Ngọc Trấn Lam Giang...
Khoảnh khắc bạn tôi ngã giữa chiến trường
Là khắc khoải thời gian ngừng lại
Sông núi còn, các anh đi mãi
Tổ quốc quyết sinh cho quyết tử trường tồn.

Xin cho tôi, thắp một nén hương lòng
Vọng về bạn, những liệt oanh bình dị
Của thế hệ vàng những người rất trẻ
Náo nức lên đường vì non nước mai sau

Trong bình yên một sáng nắng tươi màu
Muôn ngọn gió lành qua rộng dài năm tháng
Là bạn tôi về, báo bạch niềm kiêu hãnh
Của những người con làm trọn kiếp con người.
Tháng 7 năm 2021
Nguyễn Khánh Hòa, lính k5 Trỗi

Nhân dịp 27/7 anh em khóa 5 tri ân các gia đình liệt sỹ khóa mình. Tớ xin đóng góp một nghĩa cử nhỏ như góp 1 nén nhang trong đài hương của khóa

(Bản 2 - Đã chỉnh sửa)*
Bạn tôi hy sinh khi còn quá trẻ
Mười tám, đôi mươi dang dở sách đèn
Mong một ngày đất nước thanh bình
Thầm ước hẹn giảng đường đại học
Chưa có người yêu, bịn rịn ngày chia biệt
Mình mẹ đưa con đến đơn vị giao quân
“Chào mẹ, con đi”...còi tàu giục lên đường
Vẫy chào con, mắt mẹ cười, nuốt lệ
Những đứa con mang hình hài của mẹ
Mãi đi vào lửa đạn chiến trường.
*
*  *
Bạn tôi ra đi mang khát vọng thanh xuân
Vồng ngực trai căng đầy mạch sống
Rạng rỡ , tinh khôi mặt học trò ngời sáng
Với trái tim tình nguyện giục xông lên
Tôi thấy Kiên Cường, ghì chặt súng xung phong
Trịnh Thúc Doanh máu hòa vào Thạch Hãn
Huỳnh Kim Trung vươn mình che chở đạn
“… nhắm thẳng quân thù”… Văn Ngọc giữ Thành Vinh
Những người hiên ngang đi vào cuộc trường chinh
Những anh hùng xả thân vì non nước
Trùng điệp bạn tôi với tiểu liên trước ngực
Áo sờn vai, hát vang khúc quân hành
Khoảnh khắc bạn tôi ngã giữa chiến trường
Là khắc khoải thời gian ngừng lại
Sông núi còn, các anh đi mãi
Tổ quốc quyết sinh cho quyết tử trường tồn.
*
*  *
Xin cho tôi, dâng một nén hương lòng
Vọng về bạn , những liệt oanh bình dị
Của thế hệ vàng những người rất trẻ
Nao nức lên đường cho đất mẹ mai sau

Trong bình yên một sáng nắng tươi màu
Muôn ngọn gió lành qua rộng dài năm tháng
Là bạn tôi về, báo bạch niềm kiêu hãnh
Của những người con làm trọn kiếp con người.

* Khánh Hoà kể thế này:
TRĂN TRỞ VIẾT VỀ CÁC LIỆT SỸ
"NHỮNG NGƯỜI TRẺ MÃI CÙNG SÔNG NÚI" Đêm nay mình ngủ rất chập chờn, trong giấc ngủ nửa mê nửa tỉnh ấy, mình thấy Ngọc nói với mình "tớ giữ Thành Vinh thôi, Lam Giang dài rộng quá...", một lúc sau lại thấy Hạo, Nguyễn Lâm, Võ Dũng và nhiều người không rõ mặt, họ cứ im lặng nhìn mình. Chợt giật tỉnh giấc, mình suy nghĩ mãi tại sao các bạn lại tìm mình, hay mình có sơ suất gì chăng? Giật mình: thôi chết rồi, hôm nay là 19/7 - ngày hứa với lớp đăng thơ hoài vọng về các bạn. Mình mở máy ra, thiếu nhiều quá, còn mấy bạn LS k5 nữa, rồi còn bao nhiêu bạn các khóa của trường...
Nhưng khuôn khổ 1 bài thơ không thể nêu tên các bạn hết được, vậy là sửa tiếp thành bản cuối cùng đưa vào thêm một tứ thơ gồm 4 câu. Đọc thấy êm, không kể thêm tên, nhưng lại có tất cả; Chắc các bạn ưng rồi.
Viết về LS có tâm linh, khó thật!

Nguồn: The Thinh Nguyen >> Bạn Trỗi K5 - 17 Tháng 7 năm 2021, lúc 12:16

0 nhận xét:

Đăng nhận xét