Thứ Năm, 1 tháng 1, 2015

Những chuyện ít biết về cuộc đời người anh hùng Nguyễn Văn Trỗi



(ĐSPL) - Cuộc đời của người anh hùng cách mạng Nguyễn Văn Trỗi, anh dũng hy sinh đã để lại bao sự tiếc nuối trong lòng mỗi người dân Việt. Nhưng không ai biết rằng, không chỉ là người chiến sỹ cách mạng, anh còn được biết đến là một người thông minh và có những dự cảm trước cái chết một cách kỳ lạ. Dưới đây là những thông tin ít biết về Nguyễn Văn Trỗi qua lời kể của thầy dạy vỡ lòng của anh.



Những kỷ niệm khó quên

Trong những ngày cuối năm, khi không khí Tết đang tràn về khắp mọi miền đất nước, cũng là thời gian khắp nơi vừa tổ chức kỷ niệm ngày người anh hùng Nguyễn Văn Trỗi bị quân thù xử tử, chúng tôi lặn lội tìm về mảnh đất quê hương anh tại làng Thanh Quýt, xã Điện Thắng Trung (huyện Điện Bàn, Quảng Nam). Người đón tiếp chúng tôi trong ngôi nhà cũ chính là cụ Nguyễn Văn Nhung (85 tuổi), thầy dạy đầu tiên của người anh hùng Nguyễn Văn Trỗi.

Tuy tuổi đã ngoài thất thập cổ lai hy, nhưng khi nghe nhắc đến học trò Nguyễn Văn Trỗi, thì ông vẫn nhớ rõ ràng từng chi tiết. Cụ Nhung được biết đến là người thầy nhiệt tình và năng nổ của bao thế hệ học trò vùng quê nghèo mà anh dũng trong chiến tranh. Nhấp ngụm trà, ánh mắt xa xăm, cụ đưa chúng tôi về với những kỷ niệm trong quá khứ: "Hồi ấy, tôi sinh ra và lớn lên ở vùng quê nghèo, cha mẹ chỉ có điều kiện cho học bậc sơ học. Nhưng vì tôi ham học lại nhớ bài rất giỏi nên nắm được khá nhiều kiến thức".

Cụ Nhung nhớ tới người học trò, người anh em Nguyễn Văn Trỗi.


"Đất nước đang loạn lạc, lớn lên tôi cũng tham gia cách mạng, rồi quay về làm thư ký cho bên xã đội, được một thời gian, nghỉ việc, lại về nhà. Tôi mới nghĩ ra cách có thể đem con chữ của mình đi dạy cho nhiều học trò, những người đang mù chữ", cụ kể. Nghĩ là làm, vì không có lớp học đàng hoàng, mà nhiều người đang cần biết chữ, nên cụ liều mượn tạm ngôi miếu Bà để làm trường. Học sinh rất đông, trong đó có anh Nguyễn Văn Trỗi.

Dạy học trong thời chiến không hề dễ dàng. Quân địch nghi ngờ những bài giảng của cụ. Nhiều lúc bị triệu tập lên xuống, nhưng cụ Nhung chỉ khẳng khái với quan điểm: "Tôi chỉ muốn dạy tất cả những ai chưa biết chữ và dạy cách làm người". Lời khẳng định của cụ khiến lớp học được an toàn. Nhờ vậy, nhiều năm liền cụ đào tạo rất nhiều thế hệ học trò. Cụ còn bảo, mỗi người Việt khi đất nước loạn lạc, ai cũng muốn đứng lên để làm gì có ích cho Tổ quốc. Riêng cụ, tình yêu thương dành cho đất nước mà cụ có, chính là trở thành người thầy đem con chữ đến cho mọi người, nhất là thế hệ trẻ.

Vì thế mà từ đầu làng đến cuối xóm, cụ Nhung được biết đến như một người thầy mẫu mực, cho bao thế hệ noi theo. Đôi mắt sáng và giọng nói ấm áp, rõ ràng, cụ kể cho chúng tôi nghe về kỷ niệm của những học trò mình từng dạy. Trong đó, điều chúng tôi tò mò chính là người anh hùng Nguyễn Văn Trỗi. Nhắc đến anh, cụ lại rưng rưng nước mắt: "Mới đó mà đã 50 năm qua từ ngày em Trỗi mất". Thấy cụ gọi thân mật, hỏi ra mới biết, anh Trỗi chính là người anh em con chú con bác của cụ.

Theo cụ Nhung, anh Trỗi sinh ngày 1/2/1940, là con thứ ba (nên còn được gọi là Tư Trỗi) trong một gia đình nghèo. Làng Thanh Quýt ngày ấy, đất chật người đông, xóm làng, gia đình ly tán, người dân bần hàn cơ cực, bố anh Trỗi ở lại Sài Gòn. Mẹ anh Trỗi vừa lo chạy giặc vừa lo cái ăn, lại thêm bệnh tật không còn sức chịu đựng, nên đã ra đi khi anh chỉ mới 3 tuổi. Vì gia đình ly tán, anh Trỗi ở cùng với người bác tại Thanh Quýt.


Dự cảm trước về cái chết?

"Tôi là anh và cũng là thầy của Tư Trỗi. Trỗi rất chăm chỉ, thông minh, học mau hiểu, làm mau biết. Sáng đi học, chiều lại đi gánh nước, xay bột kiếm tiền. Anh em nương tựa, đùm bọc nhau từ bé", cụ Nhung nhớ lại. Cho đến năm 1954, anh Trỗi ra Đà Nẵng tìm kiếm việc làm. Tìm được một công việc nhưng anh cũng chỉ làm được một thời gian. Sau đó, Tư Trỗi xuống tàu vào Sài Gòn, với mong muốn tìm kiếm việc làm và học nghề.

Cụ Nhung còn nhớ như in ngày anh Tư Trỗi xuống tàu với hai bàn tay trắng, cả gia đình không hề hay biết. Khi mọi người hay tin thì tàu đã vào đến Bình Định - Phú Yên, không thể gọi Trỗi quay về. Vào Sài Gòn, lúc đầu anh xin được công việc đạp xích lô, được mấy tháng chuyển sang xin học nghề điện. Từ đó, anh rất ít về nhà, mỗi bận về chỉ được mấy hôm rồi lại đi. Khi đi học nghề điện, anh Tư học rất thông minh nên biết rất nhiều kiến thức. Ban ngày anh học điện những nơi trung tâm, tối lại học lý thuyết, nhờ vậy anh nắm rất rõ những kiến thức đã học. Nhờ thông minh, chăm chỉ, anh được nhận vào làm công nhân nhà máy Điện Chợ Quán.

Nhưng điều mà cụ Nhung và gia đình không ai hay biết, chính là anh Tư Trỗi hoạt động cách mạng từ bao giờ. Cho đến năm 1963, khi anh Trỗi về thăm gia đình. Trong những ngày ở lại quê hương, anh cùng cụ Nhung đêm nằm tâm sự, nói chuyện về những trắc trở băn khoăn cho tương lai, về những dự tính ngày mai. Anh em hàn huyên cho đến đêm khuya. Cụ Nhung còn nhớ, đêm đó, anh Tư Trỗi nói rất nhiều so với những lần về khác.

Đến sáng ngày 15/10/1963, anh Tư Trỗi ra trước sân nhà, nơi có những hàng cau xanh mát rồi dùng viên đá tỉ mỉ khắc lên thân cau hàng chữ về mốc ngày tháng mình về thăm quê. Thấy hành động của người em là lạ, cụ Nhung mới gặng hỏi "tại sao mấy lần chú không vẽ, nhưng lần này lại vẽ lên đó". Tư Trỗi chỉ cười và nói, "thì đó là ngày em về thăm quê". Rồi sau đó, anh Trỗi trở lại mảnh đất Sài Gòn.

Hai anh em lại xa cách, cụ Nhung tiếp tục con đường dạy học của mình. Cho đến một năm sau, đúng ngày 15/10/1964, cụ nghe trên đài nói về việc xử tử một anh hùng. Cụ và gia đình sửng sốt khi nghe đến tên anh Nguyễn Văn Trỗi. Nước mắt giàn giụa thương cho người em còn quá trẻ, nhưng chứng kiến sự kiên cường bất khuất của em mình, mặc dù vô cùng đau đớn nhưng cụ Nhung và gia đình hãnh diện vô cùng. Cụ tự hào vì dòng họ mình có được một người anh dũng như vậy. Sau cái chết của Tư Trỗi, cụ mới biết thì ra người anh em của mình đã gia nhập chiến sỹ biệt động Sài Gòn, từng hoàn thành nhiều nhiệm vụ được giao, cũng từng tiêu diệt được nhiều tên địch.

Khi biết tin phái đoàn quân sự cấp cao của Mỹ do Mắc Namara - Bộ trưởng Bộ Quốc phòng dẫn đầu đoàn đến Sài Gòn thị sát chiến trường vào tháng 5/1964, lực lượng của ta liền vạch kế hoạch tiêu diệt Mắc Namara. Mặc dù, mới cưới vợ được 10 ngày, Nguyễn Văn Trỗi vẫn xung phong nhận nhiệm vụ, cùng đồng đội tiến hành cài mìn ở cầu Công Lý, nơi dự đoán Bộ trưởng Bộ Quốc phòng Mỹ sẽ đi qua. Tuy nhiên, trong khi đang làm nhiệm vụ, anh Tư Trỗi bị bắt. Kẻ thù ra sức tra tấn đánh đập dã man, nhưng để đảm bảo cho hoạt động và tính mạng đồng đội, anh Tư Trỗi kiên quyết không khai mà còn nhận hết trách nhiệm về mình. Chính vì vậy anh bị kết án tử hình.

Kể đến đây, cụ Nhung bảo, mới đó mà đã 50 năm. Thời gian trôi thật nhanh, tất cả đã lùi vào quá khứ nhưng hình ảnh người anh hùng Nguyễn Văn Trỗi vẫn sống mãi trong lòng dân tộc.

Người từng dạy nhiều thế hệ học trò trong vùng
Trao đổi với chúng tôi, ông Trương Công Phát, Trưởng thôn Thanh Quýt, xã Điện Thắng Trung (huyện Điện Bàn, tỉnh Quảng Nam) cho biết: Cụ Nhung là người thầy đã từng dạy cho nhiều thế hệ học trò trong vùng, là người sống gương mẫu. Cụ đã giúp cho nhiều người trong vùng biết đọc, biết viết, có kiến thức và hiểu biết thêm nhiều điều.
Tập thơ cụ sáng tác về quê hương.


ĐINH HIỀN

Nguồn: Báo Đời sống và Pháp luật 01/01/2015.


Thứ Bảy, 1 tháng 11, 2014

Tấm ảnh kỉ niệm vô giá - Kiến Quốc

50 năm ngày hy sinh của Anh Trỗi (15/10/1964 - 15/10/2014)


Tôi vừa nhận được thư anh Trần Thắng, con trưởng chú Trần Độ.
Anh viết:
"Mấy hôm trước, vào dịp kỷ niệm anh Trỗi hy sinh, anh muốn gửi 1 tấm hình cho Quốc để đóng góp nhưng tìm mãi hôm nay mới thấy.
Đây là tấm hình hồi mới lấy nhau của anh Trỗi chị Quyên. Khi vào căn cứ, chị Quyên có tặng cho chú Chín tấm ảnh này. Sau đó ông gửi cho anh.
Anh cũng đã giữ gần 50 năm nay.
Gửi Quốc và các bạn 1 kỷ vật của cái thời "hoa đỏ".
Trần Thắng"
Cảm động hơn, chị Quyên đề tặng chú vào ngày 15/10/1965, đúng sau 1 năm ngày anh hy sinh. (Khi đó chú là ủy viên TW Cục, Phó bí thư Quân ủy miền, Phó chính ủy Quân GPMN).
Nguồn: Báo liếp "Bạn Trỗi K5" 31/10/2014.




Chủ Nhật, 26 tháng 10, 2014

Kỷ niệm 50 năm Anh hùng Liệt sĩ Nguyễn Văn Trỗi hy sinh (15/10/1964-15/10/2014)




  • 02/10/2014 Giỗ lần thứ 50 của anh Trỗi - Vũ Anh cùng chị Quyên.



  • Viếng mộ Anh tại Nghĩa trang Văn Giáp Q2 - Thầy trò trường Trỗi bên mộ Anh - 11/10/2014.



  • Họp mặt tuởng niệm tại nhà khách Ba Son, 1 Nguyễn Hữu Cảnh, Q1 - Thầy trò củng chị Quyên - 11/10/2014 -



  • 12/10/2014 Khóa 7HN họp mặt, kỷ niệm -



  • 12/10/2014 Khóa 7HN họp mặt, kỷ niệm



  • 12/10/2014 Khóa 7HN họp mặt, kỷ niệm - Thầy Trò nâng cốc chúc sức khỏe, chúc mừng buổi họp mặt, kỷ niệm.



  • 14/10/2014 Khóa 6HN gặp mặt, kỷ niệm



  • HN 15/10/2014 Lễ Tưởng Niệm AHLS Nguyễn Văn Trỗi tại Tượng Đài Anh trong khuôn viên Công viên Thống Nhất Hà Nội.



  • HN 15/10/2014 Thầy và Trò Trường Trỗi bên Tượng Đài AHLS Nguyễn Văn Trỗi



  • HN 15/10/2014 K4HN họp mặt, kỷ niệm



  • HN 15/10/2014 K4HN họp mặt, kỷ niệm



  • 15/10/2014, Đoàn đại biểu của Hội Trỗi Miền Trung đã vào Nghĩa Trang LS Điện Bàn thắp hương tại Nhà tưởng niệm



  • 15/10/2014, Đoàn đại biểu của Hội Trỗi Miền Trung đã vào Nghĩa Trang LS Điện Bàn thắp hương tại Nhà tưởng niệm



  • 15/10/2014, Đoàn đại biểu của Hội Trỗi Miền Trung đã vào Nghĩa Trang LS Điện Bàn thắp hương tại Nhà tưởng niệm



  • 15/10/2014, Đoàn đại biểu của Hội Trỗi Miền Trung đã vào Nghĩa Trang LS Điện Bàn thắp hương tại Nhà tưởng niệm



  • 15/10/2014, dự Đám Giỗ tại Quê Anh tại Thanh Quýt nhân Lễ kỷ niệm lần thứ 50 ngày AH LS Nguyễn Văn Trỗi hy sinh.



  • 15/10/2014, dự Đám Giỗ tại Quê Anh tại Thanh Quýt nhân Lễ kỷ niệm lần thứ 50 ngày AH LS Nguyễn Văn Trỗi hy sinh.



  • 15/10/2014, dự Đám Giỗ tại Quê Anh tại Thanh Quýt nhân Lễ kỷ niệm lần thứ 50 ngày AH LS Nguyễn Văn Trỗi hy sinh.




50 năm ngày hy sinh của Anh Trỗi (15/10/1964 - 15/10/2014)


Tại Tp. HCM

Thứ Năm, 2 tháng 10, 2014

Giỗ lần thứ 50 của anh Trỗi (Vũ Anh)


Trưa ngày 2/10/2014, nhằm ngày 9/9 âm, chị Phan Thị Quyên tổ chức đám giỗ cho anh tại nhà riêng ở phường Thảo Điền, Q2, TPHCM.
Đại diện bạn Trỗi từ k3 đến k8 đã có mặt thắp hương cho anh.
Chị Quyên và anh Tư Dũng rất cảm động trước tình cảm chân thành của các em Trỗi con. Anh Tư còn đi khắp lượt uống với đàn em. Ở trên đó, anh Trỗi cũng ấm lòng.

Chủ Nhật, 28 tháng 9, 2014

Nguyễn Văn Trỗi, người thanh niên anh hùng

Nguyễn Văn Trỗi, người thanh niên anh hùng

Sáng tác: Mộng Lân
Trình bày: Quý Dương

1-
Nghe tin từ miền Nam, căm uất nghẹn lòng tôi
Giặc giết anh rồi, giặc đã giết anh rồi
Kia quân thù khiếp sợ, oai phong người chiến sĩ
Khi anh ra pháp trường, trước mũi súng quân thù
Không khuất phục, không run sợ vì anh là người chiến thắng

ĐK:
Nguyễn Văn Trỗi gương sáng anh soi ngời ngời
Miền Nam con ghi nhớ lời, cùng theo anh tiến bước
Nguyễn Văn Trỗi anh đã hy sinh cho Tổ Quốc quang vinh
Thành đồng miền Nam ghi tên anh

2-
Thương tiếc người con yêu, sông núi còn vọng theo
Người chiến sĩ công nhân, tuổi thanh xuân anh hùng
Gương anh còn chói lọi, như mặt trời rạng soi
Nhân dân ta anh hùng, quyết chiến đấu tới cùng
Để rửa thù, bắt chúng nợ máu trả bằng máu(ĐK)

LỜI ANH VỌNG MÃI NGÀN NĂM


Sáng tác: Vũ Thanh

Sáng mãi tên anh
Người con của đất nước
Sông núi reo ca
Người anh hùng thành đồng bất khuất
Nguyễn văn Trỗi, Nguyễn văn Trỗi
Người công nhân Thành Phố Sài Gòn
Mà lời anh trước súng giặc thù
Vẫn cháy lửa chiến đấu
Ôi tên anh truyền khắp hoàn cầu
Vọng về Vê-nê-du-ê –la
Cuồn cuộn sôi trong muôn con tim
Người du kích Châu Mỹ La tinh
Anh đã sống cuộc đời
Sáng rực ánh mặt trời
Anh sống tuổi thanh xuân đẹp tươi
Trong khói lửa luyện nên thép gang
Noi gương anh còn có triệu người
Cả Miền Nam đang sôi tim gan
Cuồn cuộn dâng lên như phong ba
Dìm đầu quân cướp Mỹ xâm lăng
Gió đưa muôn tiếng ca
Lời anh hát ngày nào:
Việt Nam muôn năm, Việt Nam muôn năm
Lời anh hát vọng đến ngàn năm
Lời đất nước ngàn năm chói sáng

Trình bày: Tô Lan Phương

Dzoãn Minh

Khanh Duy

Tô Thanh Phương





Lê Hằng

Anh Đào
Đức Tuấn
Xem thêm:
http://taybui.blogspot.hu/2010/07/loi-anh-vong-mai-ngan-nam-your-words.html

Nguyễn Văn Trỗi anh còn sống mãi

Sáng tác: Nguyễn Đức Toàn
Trình bày: Linh Nhâm

Nguyễn Văn Trỗi - Lê Anh Xuân

Nguyễn Văn Trỗi

Lê Anh Xuân

Khi Anh gọi Bác ba lần
Lòng anh như thấy được gần Bác thêm
Anh chưa được tận mắt nhìn
Nhưng hình ảnh Bác trong tim vẫn ngời
“Cháu yêu Bác lắm, Bác ơi!
Những năm kháng chiến từ hồi còn thơ
Trung thu gặp Bác trong mơ
Kính yêu cháu hát: “Bác Hồ Chí Minh”…
Giờ đây trước phút tử hình
Cháu như thấy Bác đang nhìn cháu đây
Bác hôn cháu, Bác cầm tay
Cháu hôn lại Bác sáng nay ba lần”
Muôn năm! Muôn năm! Muôn năm!
Triệu người đáp lại ầm ầm bốn phương
Tiếng hô gặp núi, núi vang
Gặp sông, sông hát, gặp rừng, rừng ca
Bác Hồ khi hiện vào ta
Như tên bật ná, thác sa khỏi ghềnh
Ôi ba tiếng Hồ Chí Minh!
Đã thành vũ khí, đã thành niềm tin
Đã thành lời hứa thiêng liêng
Lửa thiêu chẳng cháy, đá nghiền chẳng tan
Cổ gông cổ vẫn thét vang
Tay còng tay vẫy vẫn ngàn cánh tay
Bác là non nước, trời mây
Việt Nam có Bác mỗi ngày đẹp hơn
Còn cao hơn đỉnh Thái Sơn
Nghìn năm chung đúc tâm hồn ông cha
Điệu lục bát, khúc dân ca
Việt Nam là Bác, Bác là Việt Nam
“Việt Nam muôn năm!”
Việt Nam, Tổ quốc muôn năm
Nơi ta yêu quý muôn vàn của ta
Dù đây trường bắn Chí Hòa
Đất chân ta đứng vẫn là của ta

Sau lưng ta cả quê nhà
Nơi lưng ta tựa ấy là Trường Sơn
Là bờ ruộng, lối cỏ mòn
Đỏ tươi bông gạo, biếc rờn ngàn dâu
Là Thu Bồn mặt nước xao
Dòng sông tuổi nhỏ rì rào hát ca
Là hàng ớt đã ra hoa
Đám dưa trổ nụ, đám cà trổ bông
Là trưa tiếng mẹ ru nồng
Tiếng thoi lách cách bên nong dâu tằm
Là Việt Nam! Là Việt Nam!
Biển Đông một dải xanh lam cõi bờ
Việt Nam đất nhạc, đất thơ
Chân mây điểm trắng cánh cò quê hương
Đầm sen nở trắng, nở hường
Đêm trăng thơm dịu những đường sầu riêng
Việt Nam xứ sở thần tiên
Bốn mùa một sắc trời riêng đất này
Xóm làng, đồng ruộng, rừng cây
Non cao gió dựng, sông đầy nắng chan
Sum sê xoài biếc, cam vàng
Dừa nghiêng cau thẳng hàng hàng nắng soi
Có nơi đâu đẹp tuyệt vời
Như sông, như núi, như người Việt Nam
Đầu trời ngất đỉnh Hà Giang
Cà Mau cuối đất mỡ màng phù sa
Trường Sơn chí lớn ông cha
Cửu Long lòng mẹ bao la sóng trào
Mặt trời ánh sáng tự hào
Dáng đi cũng lấp lánh màu tự do
Bốn ngàn năm dựng cơ đồ
Vạn năm từ thuở ấu thơ loài người
Ôi Việt Nam! Việt Nam ơi!
Việt Nam, ta gọi tên Người thiết tha.



Thứ Bảy, 27 tháng 9, 2014

Hãy nhớ lấy lời tôi - Tố Hữu

Hãy nhớ lấy lời tôi

Tố Hữu

Có những phút làm nên lịch sử
Có cái chết hóa thành bất tử
Có những lời hơn mọi bài ca
Có con người như chân lý sinh ra.

Nguyễn Văn Trỗi!
Anh đã chết rồi
Anh còn sống mãi
Chết như sống, anh hùng, vĩ đại.

Hỡi người Anh, đã khép chặt đôi môi
Tiếng anh hô: Hãy nhớ lấy lời tôi!
Đang vang dội. Và ánh đôi mắt sáng
Của Anh đã chói ngời trên báo Đảng


Nghìn năm sau sẽ nhớ lại hôm qua
Một sáng mùa thu, giữa khám Chí Hòa
Anh đi giữa hai tên gác ngục
Và sau chúng, một người linh mục.

Anh bước lên, nhức nhói chân đau,
Dáng hiên ngang vẫn ngẩng cao đầu
Quần áo trắng một màu thanh khiết
Thây gầy yếu mạnh hơn cái chết.

Bầy giết thuê và lũ viết thuê
Hai hàng đen, súng cắm lưỡi lê
Anh bước tới, mắt nhìn, bình thản
Như chính Anh là người xử án.

Cỏ trong vườn mát dưới chân Anh
Đời vẫn tươi màu lá rau xanh
Đây miếng đất của Anh đòi giải phóng
Đây máu thịt của Anh đòi cuộc sống.

Anh thét to: "Ta có tội gì đây?"
Chúng trói Anh vào cọc, mấy vòng dây
Mười họng súng. Một băng đen bịt mắt.
Anh thét lớn: "Chính Mỹ kia là giặc!"

Và tay Anh giật phắt mảnh băng đen
Anh muốn thiêu, bằng mắt, lũ đê hèn
Với cái chết, Anh muốn nhìn giáp mặt
Như ngọn lửa không bao giờ dập tắt!

Chúng run lên, xông trói chặt Anh hơn
Đôi mắt Anh đã khô cháy căm hờn:
Phải chiến đấu như một người cộng sản
Trái tim lớn không sợ gì súng đạn!

Lệnh: Hàng đầu quỳ xuống! Một giây thôi
Anh thét lên: Hãy nhớ lấy lời tôi:
Đả đảo đế quốc Mỹ!
Đả đảo Nguyễn Khánh!

Hồ Chí Minh muôn năm!
Hồ Chí Minh muôn năm!
Hồ Chí Minh muôn năm!
Phút giây thiêng, Anh gọi Bác ba lần!

Súng đã nổ, mười viên đạn Mỹ
Anh gục xuống. Không. Anh thẳng dậy
Anh hãy còn hô: Việt Nam muôn năm!
Máu tim Anh nhuộm đỏ đất Anh nằm.

Mắt đã nhắm, không một lời rên rỉ,
Anh chết vậy, như thiên thần yên nghỉ.
Chẳng cần đâu, cây thánh giá sắt tây
Của tay người linh mục ném bên thây!


Anh đã chết, Anh Trỗi ơi, có biết
Máu kêu máu, ở trên đời, tha thiết!
Du kích quân Ca-ra-cát đã vì Anh
Bắt một tên giặc Mỹ giữa đô thành.

Anh đã chết. Anh chẳng còn thấy nữa
Lửa kêu lửa, giữa miền Nam rực lửa
Như trái tim Anh, ôi lửa nào bằng!
Phút cuối cùng, chói lọi khối sao băng...

Hãy nhớ lấy lời tôi!
Nguyễn Văn Trỗi
Lời Anh dặn, chúng tôi xin nhớ:
Hãy sống chết quang vinh
Trước kẻ thù không sợ
Vì Tổ quốc hi sinh
Như đời Anh, người thợ.

23-10-1964


Thứ Năm, 25 tháng 9, 2014

Sống Như Anh - Trần Đình Vân

Đọc Truyện Đêm Khuya - Sách Nói Hay - Audio Book


Nghe đọc truyện online


Người đọc: Trung Nghị

Xuất bản 19 thg 11, 2016
Thư viện sách nói dành cho người mù

Giới thiệu về nội dung

Sống Như Anh
Văn Chương Một Thời Để Nhớ:

Con người Nguyễn Văn Trỗi luôn luôn có thái độ anh hùng, bình tĩnh và cũng rất thông minh trong mọi trường hợp phải đối phó với những thủ đoạn tàn ác cũng như lừa bịp mua chuộc của kẻ thù. Con người đó luôn luôn biểu lộ một phẩm chất đặc biệt, rất vững vàng, không một lúc nào, cũng không một câu nói nào tỏ ra là người công nhân dũng cảm đó cảm thấy mình đứng thấp hơn kẻ địch, cảm thấy mình bị lỗi lầm, cảm thấy mình có gì hồi tiếc trong cuộc đời chiến đấu của mình. Ngay cả những lúc bị tra tấn, bị đè xuống đất, bị điện giật lăn ra, ngay cả những lúc chân anh bị thương tật không đứng vững nữa, con người đó, trước mắt kẻ địch, lúc nào cũng giữ được một tư thế rất hiên ngang.

Nếu chỉ kể riêng về anh Trỗi thôi quyển sách cũng đủ đẹp, bởi vì nó rất thực, nó cho chúng ta hiểu được con người ấy đã sống, suy nghĩ và hành động như thế nào đối với kẻ địch, yêu thương như thế nào đối với đồng chí mình, giai cấp mình. Nhưng quyển truyện không chỉ nói về anh. Chúng ta mong tìm thấy trong truyện này không phải chỉ là con người, chỉ là câu chuyện về một con người; một cá nhân, dù cho cá nhân đó anh dũng đến mức nào, đẹp đẽ đến mức nào. Điều chúng ta muốn biết nhiều hơn là cái gì đã tạo ra con người ấy. Nếu nói về một con người, chúng ta muốn hiểu con người đó sống và suy nghĩ như thế nào đã đành, chúng ta lại muốn hiểu con người ấy tìm thấy sức mạnh của mình ở chỗ nào, và đây mới là điều quan trọng hơn cả. Chúng ta muốn hiểu tập thể anh hùng nào đã đẻ ra những cá nhân anh hùng. Thật ra, không bao giờ chúng ta hiểu được một con người thật là anh hùng nếu chỉ biết riêng người đó. Người anh hùng, người anh hùng mới của thời đại chúng ta chỉ có thể có trong những tập thể vĩ đại. Bởi vì chủ nghĩa anh hùng của chúng ta là chủ nghĩa anh hùng cách mạng, chủ nghĩa anh hùng quần chúng. Và cũng chỉ có chủ nghĩa anh hùng đó mới có giá trị lớn, có sức chiến đấu, có sức chiến thắng mạnh mẽ. Cuộc đấu tranh cách mạng của chúng ta là sự nghiệp của quần chúng, sự nghiệp ấy đầy đau thương, hy sinh gian khổ nhưng nhất định thắng và thực tế là đang thắng. Cho nên chúng ta muốn tìm thấy hình dáng những con người quần chúng trong thực tế đang chiến thắng và nhất định chiến thắng...

"Sống như anh" thật là một thiên anh hùng ca lớn, một bài ca lớn của dân tộc ta, của đồng bào miền Nam, trong thời đại hiện nay, thời đại cách mạng chống chủ nghĩa đế quốc, đặc biệt là chống đế quốc Mỹ. Nó sẽ góp phần không nhỏ cắt nghĩa thêm cho chúng ta và cắt nghĩa thêm cho những ai chưa hiểu vì sao chúng ta dám đánh và có thể đánh thắng đế quốc Mỹ, như chúng ta đã giành được thắng lợi hiện nay.

Tác phẩm "Sống như Anh" được xuất bản sang tiếng Tây Ban Nha